LÀM GIÀU TRONG NỀN KINH TẾ TRI THỨC - Trang 173

trường tốt cho chúng ta, và từ đó cũng tốt cho các loài động vật khác và cây cối.
Một khi quan điểm này được thông suốt, lúc đó chúng ta có thể bận tâm về việc
làm thế nào để đạt mục tiêu.

Chó sói đã được đưa trở lại công viên quốc gia Yellowstone không phải vì

chúng thuộc thiên nhiên (chúng đã ở nơi đó trong một thời điểm trong lịch sử của
trái đất và không có trong thời điểm khác), nhưng vì chúng tạo nên một môi
trường tốt hơn và hấp dẫn hơn. Cùng với chúng, các đàn nai lớn được kiểm soát
mà không bị chết đói và ít bệnh tật hơn, và cũng không cần những người bảo vệ
rừng lùa các động vật ra khỏi công viên khiến chúng có thể bị các thợ săn ở ngoài
rình rập săn bắn. Một môi trường ở đó con mồi và thú săn mồi sống tương tác lẫn
nhau sẽ phong phú hơn là một môi trường không có thú săn mồi sống.

Con người có thể tạo nên sự phong phú môi trường.

Con người luôn luôn học hỏi. Khi tôi còn là đứa bé ở trường học, tôi đã được

dạy rằng đại dương là nguồn cung cấp vô tận về chất đạm lấy từ cá. Điều này
không đúng sự thực. Ngày nay chính ta lo lắng về sự cáo chung của ngành đánh
bắt cá ngoài khơi và về sự diệt chủng của nhiều chủng loại có thể ăn được. Các
nguồn cung cấp có thể bị cạn kiệt và phải được bảo tồn. Nếu không, kết quả sẽ
không phải chỉ là sự giảm sút chậm chạp trong đánh bắt cá, nhưng thường là một
sự giảm sút đột ngột về lượng cá. Trong 15 năm, sản lượng đánh bắt cá trích vùng
biển Thái Bình Dương phía Bắc Mỹ giảm từ 500 triệu tấn xuống còn số không. Ở
bờ biển New England, ở “vùng đất của đậu và cá tuyết “ lại không có cá tuyết.
Đánh bắt quá mức buộc đóng cửa ngư trường lớn cá tuyết. Đã phát sinh khủng
hoảng về của chung trong đại dương của thế giới. Nhưng hiện nay chúng ta cũng
có các công nghệ theo dõi số lượng cá và ngăn cản việc đánh bắt quá mức trước
khi hiện tượng sụt giảm số lượng xảy ra.

Vì con người có suy nghĩ về sự phong phú môi trường bắt nguồn từ thiên nhiên

vô hạn, nên họ có xu hướng không đánh giá đúng mức, không quan tâm và hoang
phí nó. Họ chỉ nhận biết sự quan trọng của nó đối với sự thịnh vượng của họ khi
nó đã không còn nữa và trở thành số âm đối các hình thức khác của sự thịnh
vượng. Thực tế là họ xem nó như vật miễn phí trong khi không phải như vậy. Vì
coi sự phong phú môi trường là miễn phí nên họ cũng có xu hướng xem nó là
nguồn cung ứng vô tận. Đó là một thảm họa của cái chung. Khi mọi người cùng
sở hữu một tài nguyên nào đó, mọi người có khuynh hướng sử dụng quá mức tài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.