"Mẹ, tối hôm nay con với bạn ăn cơm ở bên ngoài, bọn Hạ Hạ nói
muốn giúp con chúc mừng."
"Vậy cũng được, nhớ về sớm." Đào Gia Chi quay đầu lại tiếp tục an ủi
Tịch Phi Phi: "Cục cưng, muốn ăn cái gì, trở về mẹ làm cho con."
"Hu hu, con muốn ăn thịt kho tàu." Tịch Phi Phi ôm mẹ làm nũng.
Tịch Bạch lại nhìn đến chiếc váy bên cạnh, thầm nói: "Chị, chị vẫn là
khống chế một chút thèm ăn đi, váy đính hạt này không phải rẻ, sợ lại
rách."
Sắc mặt Tịch Phi Phi trong nháy mắt thành màu đỏ tím như gan heo,
nhớ lại lúc trên sân khấu, quẫn bách, cô lại khóc rống lên, mà Tịch Bạch
không hề để ý tới cô, đi ra khỏi phòng thay quần áo.
**
Tại phòng thi đấu quyền anh náo nhiệt phát ra tiếng động vô cùng lớn,
trong không khí tràn ngập hơi thở và mùi mồ hôi vẩn đục của đàn ông,
tiếng trầm trồ khen ngợi cùng tiếng chửi rủa vang lên khắp nơi, ở chính
giữa sàn đấu, có hai người đàn ông thân trần đang chiến đấu kịch liệt.
Vào trong trận chiến thứ năm, lợi thế cũng càng ngày tăng, nhóm kim
chủ vung tiền như rác, đặt cược lên hai người trên sàn.
Một thân Tạ Tùy, hung ác thật sự hung ác, nắm đấm thật cứng, mạng
cũng thật lớn, buổi tối hôm nay hắn là chiến trang gia (nhà cái), một mình
liên tục khiêu chiến năm tay đấm quyền anh ưu tú, đánh ngã toàn bộ bọn
họ.
Hắn là loại người đánh nhau vô cùng liều mạn, rất ít người có thể làm
được giống như hắn không cố kỵ gì, cho nên không ai là đối thủ của hắn.