"Hung. . . hung dữ sao?"
Tịch Bạch: "Hung dữ."
Một đám nam sinh: "Hung dữ."
Tạ Tùy thấp giọng mắng một câu: "Mẹ."
Trong loa lại lần nữa truyền đến tiếng thúc giục, Tịch Bạch vội vàng
muốn rời đi , Tạ Tùy bỗng nhiên giữ chặt cổ tay cô, cũng vội vàng nói:
"Lông mày của tôi sẽ còn dài ra lại."
Tịch Bạch không rõ ràng cho lắm, lại nghe hắn nói: "Cậu đừng sợ tôi,
được không."
**
Trong giờ học ở Đức Tân Cao Trung, mỗi ngày đều có môn bắt buộc,
buổi sáng trong giờ học có 30 phút, học sinh toàn trường đều sẽ tụ tập trên
sân thể dục, đứng xếp hàng dựa theo trình tự lớp, sau đó tập thể dục theo
đài.
Vốn trước kia vẫn là Tịch Phi Phi làm chỉ đạo, nhưng có một lần,
trong lúc giáo viên chủ nhiệm tuần tra, lại phát hiện động tác của Tịch Bạch
không những đúng tiêu chuẩn, hơn nữa còn đặc biệt có tinh thần thủ lĩnh, là
người có tinh thần lanh lẹ.
Mà ông ngẩng đầu nhìn về phía Tịch Phi Phi làm chỉ đạo, mỗi một cái
động tác của cô đều không có làm tốt, biếng nhác, nhìn qua tương đối
không chăm chú, hơn nữa cô ngay cả đồng phục học sinh cũng không mặc,
lại đi mặc một cái quần bông dài ngu ngốc.
Trường học muốn chụp trailer chiêu sinh, mỗi ngày trong giờ tập thể
dục theo đài đều có flycam (thiết bị bay không người lái có gắn camera)