Tạ Tùy thay quần áo trượt tuyết màu đen, đứng ở trên sườn núi, ánh
mặt trời chiếu lên trên chân mày, đem ánh mắt hắn chôn vào trong bóng mờ
thâm thúy.
"Tùy ca, cùng đi trượt tuyết."
"Ừ."
Tạ Tùy xoay người, trông thấy cô gái cách đó không xa, đứng ở trong
tuyết, da thịt như lụa, trong tròng mắt đong đầy trong sáng, tốt đẹp tựa như
bông tuyết thuần trắng.
Cô ngốc nghếch chống cây gậy trượt tuyết, cẩn thận từng li từng tí
chuyển động.
Khóe môi hắn giương lên, đang muốn đi đến trước, đúng lúc này, Trần
Triết Dương xuất hiện bên cạnh cô, nhẹ nhàng đỡ bờ vai cô.
"Cẩn thận một chút, không cần ngả ra sau, coi chừng sẩy chân ."
"..."
Tạ Tùy từ xa nhìn hai người trong tuyết, sắc mặt dần dần chìm xuống.
Gió lạnh thổi qua, vui sướng mới gặp trong nháy mắt tan thành mây
khói, đáy mắt hắn nổi lên một tia cay nghiệt và lạnh lùng, siết chặt gậy
trượt tuyết trong tay.
**
Tịch Phi Phi đứng ở dưới tàng cây, xa xa nhìn Trần Triết Dương.
Trần Triết Dương bồi hồi bên người Tịch Bạch, là dạy nó trượt tuyết,
lại còn làm mẫu tư thế cho nó, ân cần đến mức nhìn như một con chó Nhật.