LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 10

Cố Nghiên Thu mang bao tay đăng-ten, nắm lấy tay Lâm Duyệt Vi, lấy một
chiếc nhẫn từ trêи khay, chậm rãi đeo lên ngón áp út của nàng, viên kim
cương phản chiếu ánh sáng, tô điểm trêи ngón tay thon dài càng trở nên
phá lệ xinh đẹp.

Người ta vẫn hay nói ngón áp út trêи tay trái nối liền với trái tim, mặc dù
chỉ là một bản khế ước, nhưng trong lòng cô vẫn có một loại cảm xúc khó
hiểu đang tuôn trào, cô thuận thế nhìn về phía chuỗi ngọc trêи cổ tay, chuỗi
châu phảng phất cũng đang yên tỉnh mà ôn nhu chăm chú nhìn cô.

Cô rũ mắt, thu lại một chút thủy quang loáng thoáng nơi đáy mắt.

Đối phương cũng bắt chước làm theo, đeo nhẫn vào cho cô, thời điểm
người ấy tới gần mùi hương nhàn nhạt trêи cơ thể phảng phất toả ra rất dễ
chịu. Lâm Duyệt Vi tiến tới rất gần, tựa như mặt hai người sắp dán vào
nhau, khi cả hai tách ra còn nghe cô ấy thấp giọng khích lệ cô một câu:
“Tay của chị rất đẹp.”

Cố Nghiên Thu lễ phép đáp trả: “Em cũng vậy.”

Lâm Duyệt Vi hơi mỉm cười.

Xem như trao đổi thổi phồng lẫn nhau.

Mục sư: “Bây giờ hai vị có thể hôn nhau.”

Khi hai người đồng thời vén khăn voan, thì đều khẽ giật mình.

Nếu nói ra chắc tất cả mọi người đang ngồi đây sẽ không tin, nhưng trước
khi kết hôn cả hai chưa từng gặp mặt.

Cố Nghiên Thu từ khi sinh ra đã có một đôi mắt đan phượng rất điển hình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.