LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1095

“Em nói với mẹ rồi.” Lâm Duyệt Vi tránh tay cô đang duỗi ra, ngồi xuống
bên người cô, nhướng mày nói, “Làm gì? Muốn chiếm tiện nghi của em à?”

Cố Nghiên Thu: “Như vầy mà là chiếm tiện nghi à?”

Lâm Duyệt Vi: “Đương nhiên.” Nàng giơ tay nhéo vành tai Cố Nghiên
Thu, cười nói, “Em nói chiếm thì chính là chiếm.”

Cố Nghiên Thu nhanh nghiên người, hôn như chuồn chuồn lướt nước trêи
cánh môi nàng, nói: “Thế bây giờ là gì?”

Lâm Duyệt Vi cười rộ lên: “Đây là yêu nha.” Chợt nói, “Sao chị lại không e
lệ?”

“Không ngại, ấy ấy nhà mình có gì phải e lệ.” Cố Nghiên Thu cười, khẽ
vuốt trêи tóc nàng.

Gần đây cô làm động tác này đến nghiện.

Lâm Duyệt Vi hiểu ý, không sợ đang ở trong phòng khách, người hầu kẻ hạ
căn bản không nghe được âm lượng nói chuyện của hai người, cố ý ghẹo
cô: “Nhà mình cái gì?”

“Em biết mà.”

“Em không biết nha.”

Cố Nghiên Thu im lặng hai giây, rồi nói lí nhí mấy chữ.

Lâm Duyệt Vi ngoáy ngoáy lỗ tai, nghiêng tai nói: “Chị nói gì? Nói to lên.”

“Lão bà nhà mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.