LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1102

Hạ Tùng quân: “Nghe nói gần nhất hay đến ở Lâm gia?”

“Mẹ/Em nghe được ở đâu?” Hai giọng nói bỗng vang lên, thuộc về hai
người khác nhau, biểu tình lại đều nghiêm túc. Một là của Cố Hòa, giọng
còn lại thuộc về Cố Phi Tuyền.

Hạ Tùng Quân hoảng sợ, Cố Hòa thì bình thường, nhưng Cố Phi Tuyền lại
là chuyện gì đây?

Cố Phi Tuyền cúi đầu, sờ sờ mũi của mình, anh vốn muốn giấu tiếp, nhưng
bây giờ cũng lười che che dấu dấu, ánh mắt sắc bén nhìn về phía mẹ anh,
truy vấn: “Ai nói với mẹ?”

Anh gọi điện thoại cho Cố Nghiên Thu mới biết được cô đang ở Lâm gia,
một người sợ trời đông giá rét cửa lớn không ra cửa bé không tới như mẹ
anh làm sao mà biết được, chẳng lẽ……

Ánh mắt anh đột nhiên trở nên bức người.

Ánh mắt Hạ Tùng Quân như sắp nổi trận lôi đình, nhưng do bên người còn
có một tòa đại Phật Cố Hòa trấn giữ, thái độ Cố Hòa tương đối ôn hòa nói:
“Trả lời Phi Tuyền đi?”

Hạ Tùng Quân xoay chuyển ánh mắt, nói: “Lần trước liên lạc, bảo con bé
về nhà ăn cơm, do chính Nghiên Thu nói.”

Cố Phi Tuyền bám riết không tha mà phá ngang: “Ngoại trừ giả vờ trước
mặt ba, mẹ còn cùng Cố Nghiên Thu gọi điện thoại à?”

Hạ Tùng Quân: “……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.