LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1160

nhỏ hơn bình thường nói: “Chị ấy về khi nào?”

Nhiễm Thanh Thanh nghiêng mắt: “Sớm hơn con một giờ, cãi nhau à?”

Lâm Duyệt Vi: “Không phải.” Nàng cúi đầu vuốt lông miêu, Schrodinger
gác cằm lên lòng bàn tay nàng, cọ tới cọ lui, Lâm Duyệt Vi bế Schrodinger
lên, ngồi xếp bằng trêи sô pha.

Nhiễm Thanh Thanh: “Ồh, vậy sao không dám lên tìm lão bà đi?”

Lâm Duyệt Vi dựa đầu lên vai mẹ nàng, lấy lòng làm nũng nói: “Không
phải vì người ta muốn ở bên mẹ sao?”

Nhiễm Thanh Thanh: “Đi đi.”

Lâm Duyệt Vi: “Mẹ con muốn ăn trái cây.”

Nhiễm Thanh Thanh: “Muốn ăn tự……”

Lâm Duyệt Vi chặn ngang, buông mèo xuống, đi vòng vào phòng bếp: “Tự
mình gọt, con hiểu rồi. Dì giúp việc đâu rồi mẹ?”

Nhiễm Thanh Thanh: “Nghỉ rồi, không phải sắp đến tết à, mẹ thấy trong
nhà cũng không có việc gì, nên cho bà ấy về sớm, buổi tối chúng ta tự nấu
là được.”

“Dạ.” Giọng Lâm Duyệt Vi truyền ra từ phòng bếp, “Mẹ muốn ăn táo hay
lê, hay thanh long.”

Nhiễm Thanh Thanh cao giọng nói: “Gọt hết đi.”

Lâm Duyệt Vi: “Chà, ăn mạnh dữ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.