LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1189

đây?”

Lúc này nữ sĩ Nhiễm Thanh Thanh mới thấy rõ, Cố Nghiên Thu đang khóc,
vẻ mặt Lâm Duyệt Vi lại như đã làm gì sai dùng khăn giấy lau nước mắt
cho cô.

Nhiễm Thanh Thanh bừng bừng lửa giận, hay lắm, trăm triệu lần không thể
ngờ con gái bà lại là người như vậy.

Nhiễm Thanh Thanh quơ lấy ôm gối, Lâm Duyệt Vi hô to một tiếng: “Mẹ!
Mẹ hiểu lầm rồi!”

“Vụt”theo đà rơi xuống, gối ôm lệch khỏi quỹ đạo ban đầu đập trúng cánh
tay nàng.

Nhiễm Thanh Thanh: “Mẹ hiểu lầm gì? Người cũng đã khóc luôn rồi.”

Lâm Duyệt Vi bất đắc dĩ nói: “Mẹ không thấy có gì lạ à?”

Nhiễm Thanh Thanh: “Cô lạ thì có, lén la lén lút, cô đó, cô mà dám làm gì
có lỗi với con rể của tôi, thì tôi không để cô yên đâu. Nghiên Thu, con bị ủy
khuất thế nào thì ngàn vạn lần phải nói với dì, dì giúp con phân sử.”

“……”

Nhiễm Thanh Thanh cúi đầu nhìn mặt cô, chỉ thấy đối phương chỉ nửa mở
con mắt, vô tri vô giác, vẫn ngồi yên tại chỗ.

Nhiễm Thanh Thanh: “Áh!” Rồi lùi lại hai bước.

Lâm Duyệt Vi đẩy bà lại trước mặt Cố Nghiên Thu, tức giận nói: “Mẹ chưa
thấy người mộng du bao giờ à, không phân xanh đỏ đen trắng đã ném cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.