LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1187

Bác sĩ ha ha cười lớn, nghiêm túc nói: “Nói thật thì cãi nhau thường sẽ
không khiến phản ứng dây chuyền nghiêm trọng như vậy, hoặc có thể do
tinh thần cô ấy quá yếu, không chịu nổi chút kϊƈɦ thích……”

Lâm Duyệt Vi đột nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng: “Bác sĩ bác sĩ, nàng lại
khóc, làm sao bây giờ?”

Bác sĩ bị nàng chặn họng, cạn lời nói: “Lấy khăn giấy.”

Lâm Duyệt Vi cũng rất thành thục, giúp Cố Nghiên Thu lau nước mắt, rồi
dỗ dành: “Bảo bảo ngoan, mẹ ở chỗ này.”

Cố bảo bảo càng thuần thục rúc vào lòng nàng hơn.

Bác sĩ: “Tôi kiến nghị đi gặp bác sĩ tâm lý, lần trước tới nhà cô, sau khi
cùng nàng nói chuyện, cũng không nói ra được gì, nàng khá mâu thuẫn trêи
phương diện này, nếu hai người đã là phối ngẫu hợp pháp, thì nên hảo hảo
khuyên nhủ, hẳn không phải bệnh nặng gì, phỏng chừng chỉ do có tâm sự
thôi, giải hết tâm sự thì sẽ khỏe lại thôi.”

Lâm Duyệt Vi: “Được được được, tôi sẽ.”

Bác sĩ: “Còn có việc gì không? Theo tôi nhớ thì cũng sắp tới lúc hai người
bắt đầu hôn rồi, thế thôi tránh đi nhé?”

Lâm Duyệt Vi: “…… không đứng đắn, ngủ đi.”

Bác sĩ: “Ngủ chứ, ngủ ngon.”

Lâm Duyệt Vi: “Ngủ ngon.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.