LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1197

“Không có.”

“Vậy chẳng phải bỏ nhà ra đi thì là gì?” Trình Quy Diên hoàn toàn không
cho Cố Nghiên Thu chút mặt mũi, vạch trần cô.

“……”

“Tốt nhất cậu nên thừa dịp nàng còn chưa dậy, nhắn tin cho nàng đi, nói với
nàng cậu đang ở chỗ mình, hoặc nói cậu ra ngoài giải sầu.” Trình Quy Diên
đề nghị.

Cố Nghiên Thu lấy điện thoại ra từ túi áo khoác.

Trình Quy Diên hất cằm: “Mau nhắn đi, lần này chắc không cần mình giúp
đi?”

Cố Nghiên Thu đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Kỳ thật…… Lần trước lúc
cậu nhắn tin giúp mình cầu hòa, lúc cậu đi mình đã rút về.”

Trình Quy Diên: “……”

Cô làm một động tác hộc máu.

Thôi được rồi, không lay chuyển được.

Cố Nghiên Thu cong môi cười cười.

Trình Quy Diên hiếm khi tỏ ra tức giận, chọn mi, nói: “Cậu còn cười?”

Cố Nghiên Thu nói: “Không phải cười cậu.”

Cô chỉ nghĩ tới một chuyện. Lần đó bởi vì cô rút tin nhắn của Trình Quy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.