LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1228

xong rồi à.”

“Em có một vấn đề muốn hỏi chị.”

Cố Nghiên Thu nghe giọng nàng nghiêm túc, chuyển ánh mắt lại, tận lực
không cho ánh mắt rơi xuống dưới hai má nàng, nói: “Em hỏi đi.”

Biểu tình Lâm Duyệt Vi trở nên cổ quái: “Vì sao chị lại chịu giải hòa với
em?”

Cố Nghiên Thu bị nàng hỏi tới ngốc: “Hả?”

“Chính là……” Lâm Duyệt Vi nhất thời cũng không biết dùng từ cụ thể
nào để miêu tả, nói, “Chính là, chuyện đó, chị cảm thấy chị sai nhiều hơn
hay em sai nhiều hơn?”

Cố Nghiên Thu tâm nói chuyện này sao có thể phân rõ được, bèn nói chung
chung: “…… Nhiều giống nhau.”

Lâm Duyệt Vi: “Giống nhau vậy vì sao chị xin lỗi trước?”

Cố Nghiên Thu càng ngốc hơn: “Chị không nên xin lỗi sao?” Cuối cùng
cũng phải có một người chịu xin lỗi phá vỡ cục diện bế tắc, nếu không
chẳng phải sẽ khiến tình thế trở nên tệ hơn sao? Huống chi sau khi nghĩ kỹ
lại, đây là một chuyện nhỏ đến không thể nhỏ hơn, vì chuyện này mà cãi
nhau thì thật không đáng.

Lâm Duyệt Vi: “Không phải không nên, vậy vì sao…… Thế này đi, chị
nghĩ lại câu hỏi của em một chút, em đi mặc quần áo.”

Cố Nghiên Thu căng da đầu suy nghĩ câu hỏi của Lâm Duyệt Vi, chờ nàng
thay xong áo ngủ quay lại, cô cũng nghĩ không ra lời giải đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.