LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1266

Trong màn khói hương lượn lờ, Nhiễm Thanh Thanh ngồi quỳ trêи đệm bồ
đoàn, lần từng hạt Phật châu trong tay.

“Chị về rồi đây.” Cố Nghiên Thu vừa bước vào nhà, Lâm Duyệt Vi đã nhảy
khỏi sô pha chạy như bay tới, khom lưng giúp Cố Nghiên Thu đổi giày,
nghênh đón người trong lòng bằng cơ thể ấm nóng.

Cố Nghiên Thu lấy làm lạ nghĩ: Sao hôm nay lại nhiệt tình quá vậy?

Sự nhiệt tình Lâm Duyệt Vi càng thêm nhiệt tình hơn khi nàng hôn lên môi
cô, tay cũng không đoan chính mà chuyển qua sau eo cô, lúc nặng lúc nhẹ
sờ khắp thân thể cô, Cố Nghiên Thu bị đè trước huyền quan, “Chờ……
Ngô.”

Lâm Duyệt Vi tặng cô một nụ hôn sâu dài dòng kiểu Pháp, một lúc mới
chống tay lên huyền quan thở dốc, hỏi: “Dễ chịu không?”

Cố Nghiên Thu: “……”

Cô khẽ xoa đầu Lâm Duyệt Vi, cười nói: “Nếu thoạt nhìn em không mệt
như vậy, thì những lời này sẽ có hiệu quả hơn.” Dừng một chút, cô mới dịu
dàng trả lời, “Dễ chịu.”

“Muốn thay quần áo bên trong sao?” Lâm Duyệt Vi hỏi một cách trắng
trợn.

Cố Nghiên Thu làm ra vẻ suy tư, cười nói: “Tạm thời không cần.”

Lâm Duyệt Vi không chút nào che dấu mà lộ ra vẻ thất vọng.

Cố Nghiên Thu hôn lên môi nàng, trấn an: “Ngoan ngoãn chờ tới tối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.