LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1305

“Không phải nói loại tranh đua này.” Hạ Tùng Quân nhéo lên cánh tay anh,
“Con không thể duy trì khoảng cách với nó sao?!”

“Không phải mẹ nói nên đánh thẳng vào lòng địch sao?” Cố Phi Tuyền
cười tủm tỉm nói.

“Anh đừng hòng lừa tôi, tôi còn không hiểu rõ anh sao, từ nhỏ đã không
nghe lời tôi nói, lớn lên vào đại học thì mấy tháng mới về nhà một lần, còn
không phải vì trốn tránh tôi sao? Bây giờ thì hay rồi, có cô em gái, chẳng
sợ người ta là con của tiểu tam, anh cũng vẫn tung ta tung tăng chạy theo
lấy lòng, không nhìn xem người ta có thèm để ý tới anh không.”

Ánh mắt Cố Phi Tuyền chậm rãi lạnh đi: “Mẹ, đừng nói bậy.”

Hạ Tùng Quân lập tức chỉ vào mũi anh nói: “Anh nhìn xem, chính là như
bây giờ, tôi là mẹ anh hay người ta là mẹ anh, tôi vừa nói người khác một tí
anh đã trở mặt rồi.” Bà nói xong còn cố nặn ra nước mắt phụ hoạ, khóc
sướt mướt nói, “Tôi nuôi lớn anh từng này tuổi, lao lực trăm cay ngàn
đắng, bây giờ thì hay rồi, y như khuỷu tay hướng ra ngoài. Anh còn xem tôi
là mẹ anh sao?”

Từ nhỏ đến lớn, câu này Hạ Tùng Quân không nói mười vạn lần cũng cỡ
chín vạn lần, cho dù Cố Phi Tuyền tự nhủ trong lòng phải nhẫn nại, không
thể phát giận, nhưng hết lần này đến lần khác Hạ Tùng Quân cứ cố tình hất
nước bẩn lên người Thẩm Hoài Du và Cố Nghiên Thu, anh rốt cuộc nhịn
không nổi nữa mà đứng lên, “Mẹ, con có chút việc phải về phòng trước.”

Hạ Tùng Quân: “Anh đứng lại đó cho tôi!”

Cố Phi Tuyền bước đi, chỉ lưu lại trong mắt bà một bóng hình không
nhượng bộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.