LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1306

Hạ Tùng Quân nhìn về phía thư phòng trêи lầu, ý căm hờn trong mắt càng
sâu thêm, cơ hồ sắp nuốt chửng lấy tâm can bà.

Nhiều năm trước, mẹ của cô đã huỷ hoại cả đời bà, bây giờ lại muốn mang
tai họa tới cho con trai bà, chẳng lẽ hai mẹ con cô nhất quyết không chịu
buông tha cho hai mẹ con bà?! Vì sao chứ?!

***

Cố Nghiên Thu nghiêng tai nghe ngóng động tĩnh trước cửa, rồi mới giơ
tay gõ gõ cửa.

“Vào đi.” Giọng Cố Hòa vẫn trầm ổn như mọi khi.

Cố Nghiên Thu đẩy cửa bước vào, gọi: “Ba.”

Cố Hòa đang đứng sau án thư, trước mặt đặt một tờ giấy Tuyên Thành,
trong tay cầm bút lông, ông đang luyện thư pháp, biểu tình chuyên chú,
cũng không ngẩng đầu lên: “Có việc gì à?”

“Không có việc gì, chỉ muốn về gặp ba.”

Cố Hòa dùng đồ chặn giấy, tay di chuyển ngòi bút, khai, thừa, chuyển,
hợp[1], một chút cũng không run, lưu loát thông thuận, nói: “Có tâm.”

[1] Khai – Thừa – Chuyển – Hợp có nghĩa là câu đầu khởi nhập câu hai
chuyển tiếp câu đầu câu ba chuyển từ đề mục để khởi phát ý mới và câu
bốn là hội tụ của ba câu trêи nhập lại cùng nhau. Đây là một trong những
cấu trúc phổ biển của thơ Đường.

Tầm mắt Cố Nghiên Thu di chuyển khỏi cổ tay ông, dừng trêи trang giấy,
phía trêи đề bài từ của Tô Đông Pha

《 Điệp Luyến Hoa 》, đã viết xong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.