LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1658

Một chút chính là rất nhiều. Bây giờ Cố Hoà đang nằm ở bệnh viện, còn

là bệnh ung thư, có lẽ còn phải điều trị trong một thời gian dài, đổi lại là
Lâm Duyệt Vi cũng không thể vui vẻ, Lâm Duyệt Vi khuyên cô: "Về nhà
trước đi, mọi người cũng về đón tết hết rồi, em không yên tâm khi chị về
muộn."

"Ừm." Cố Nghiên Thu đáp ứng, "Chị về bây giờ."

"Chị đói bụng thì ăn cơm trước đi."

"Không đói, chờ mọi người về cùng ăn." Cố Nghiên Thu đã lấy túi và

chìa khóa, dùng một tay khóa cửa văn phòng, Lâm Duyệt Vi nghe tiếng
chìa khóa tra vào ổ, giống như dỗ trẻ nhỏ khích lệ nói: "Thật ngoan."

"Chị chỉ nghe lời mình em."

Lâm Duyệt Vi nghẹn lại.

Ngẫu nhiên nghe Cố Nghiên Thu nói một hai câu âu yếm thì còn được,

nhưng phải chịu đả kích bởi những lời nói ngọt ngào liên tiếp thì hoàn toàn
khác, loại phong cách ngọt ngào hạ bút thành văn này không hề phù hợp
với Cố Nghiên Thu một chút nào, tổng kết chính là -- Đặc biệt là khi Cố
Nghiên Thu bất thường, đối với cô, nói lời âu yếm là con đường giúp cô
giải quyết áp lực.

"Chị lái xe chậm một chút, đừng gấp." Lâm Duyệt Vi nghẹn một lát, chỉ

phun ra được một câu như vậy.

"Huh? Ừm." Cố Nghiên Thu nhìn cửa thang máy mở ra trước mặt, sải

chân bước vào, "Chị biết rồi, em lại không ở nhà, chị chạy nhanh về làm
gì."

"Di động còn pin không?" Lâm Duyệt Vi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.