LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1660

Cố Nghiên Thu nghe ra được, vừa đau lòng vừa buồn cười: "Em thành

thật một chút đi."

"Sao em lại không thành thật, em lúc nào cũng thành thật, em có bao

nhiêu thành thật chị không biết sao?" Lời trong lời ngoài nàng đều nói theo
hướng ái muội.

Cố Nghiên Thu bất thình lình nghe được, trực tiếp hiểu sai, thành

thật...... đương nhiên là rất thành thật, nhưng cũng có khi không thành thật,
mỗi lần đến cuối cùng biên độ giãy giụa của nàng rất lợi hại, vừa giãy giụa
vừa mắng cô, tuy không phải chửi thô tục, nhưng đều là "Em muốn đánh
người" "Em cắn chị đó" "Có bản lĩnh thì chị buông em ra" "Chị còn là
người không hả?", vừa mắng vừa rên, rên xong lại cầu cô, muốn cô cho
nàng nhiều hơn nữa.

...... Giống hệt yêu tinh.

Cố Nghiên Thu nặng nề mà hít một hơi, chậm rãi thở ra, kéo cửa ngồi

vào xe: "Chị phải lái xe." Nên một vừa hai phải, bằng không trên đường cô
sẽ dễ dàng thất thần.

Lâm Duyệt Vi: "Rồi rồi, lái đi, em không nói."

Nàng lại hét thảm một tiếng: "Mẹ -- sao mẹ lại đánh con, chị ấy thật sự

lái xe, lái xe về nhà, không phải lái xe kia!"

Cố Nghiên Thu tay chống lên cửa sổ xe bên cạnh hết sức vui vẻ.

Lâm Duyệt Vi cùng quý cô Nhiễm Thanh Thanh đấu võ mồm, hoàn toàn

đối lập bối cảnh lạnh lẽo Cố Nghiên Thu chạy xe ra khỏi ngầm gara, giống
như trăm sông đổ về một biển, hòa vào dòng xe tựa nước, sau một cái chớp
mắt, phảng phất như một chút dấu vết cũng không lưu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.