LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1744

Vài người dọn xong tiệc rượu, cả đám không có trò chơi gì lạ, chỉ ngồi

nói chuyện phiếm, vừa uống vừa nói, Phương tiểu ca ra ngoài xả giao gặp
rất nhiều người tài giỏi, mấy người còn lại lập tức hưởng ứng, Cố Nghiên
Thu cũng có chuyện nói, nhưng vì giờ đây Lâm Duyệt Vi đã vào giới giải
trí nên không còn chủ đề chung với mọi người, nhưng nàng vẫn an tĩnh mà
lắng nghe.

Cố Nghiên Thu giật mình khi phát hiện hoá ra khi ở bên bạn bè Lâm

Duyệt Vi sẽ trông như thế này, không có dáng vẻ cợt nhã, ngón tay thon dài
lúc nào cũng chiếc cốc Burgundy trong tay, dáng vẻ điềm đạm, thâm sâu
khó lường.

Khi có người ngẫu nhiên nhìn nàng, nàng sẽ ngước mắt cười nhạt, hơi

nhấp một ngụm rượu, phát biểu hai câu ý kiến, thường chỉ đứng về phía
trung lập.

Giao lưu tâm tình một lúc, mọi người đổi rượu vang đỏ thành bia, muốn

chơi chút trò chơi, đầu tiên thì chơi mấy ván ma sói.

Cố Nghiên Thu chưa từng chơi, nghe qua một lần quy tắ đã hiểu ngay.

Ván thứ nhất cô cầm bài ma sói, ngày đầu tiên cô đã bị dân làng treo cổ,

cô chống trán, Lâm Duyệt Vi thì vỗ vỗ vai cô an ủi.

Cố Nghiên Thu đành ở một bên xem bọn họ tiếp tục trò chơi, thỉnh

thoảng lộ ra thần sắc suy tư, cuối cùng híp híp mắt, ánh mắt hồi phục bình
tĩnh.

Từ ván thứ hai trở đi Cố Nghiên Thu không khác gì cao thủ, thật thật giả

giả hư hư thật thật, tâm lý chiến lợi hại đến làm người ta tê dại da đầu, đang
ngồi không nói tiếng nào, cũng bị cô chơi đến xoay vòng vòng.

Phương tiểu ca uống một cốc bia lớn, xua tay xin tha nói: "Không chơi

nữa không chơi nữa, con gái dẫn sói về nhà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.