LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 183

gởi tới, mỗi tháng mình đều sẽ cho cậu một nửa.”

“Không cần một nửa, tùy tiện cho một ít là được rồi, mấy vạn đã đủ rồi.”

“Mấy vạn? Mua một cái túi còn không đủ.” Giang Tùng Bích nhìn nàng
một chút, cười nói, “Khách khí phải không? Chúng ta là ai chứ hả, mình có
một miếng thịt, thì cậu tuyệt đối cũng có một miếng, đã nói một nửa thì là
một nửa.”

Cô bèn móc di động ra chuyển khoản cho Lâm Duyệt Vi, Lâm Duyệt Vi đè
tay cô lại: “Mình nộp thẻ lại rồi, vẫn còn chưa làm thẻ mới.”

“Vậy mình chuyển qua Alipay, tối đa có thể chuyển bao nhiêu tiền nhỉ?”

“Thật không cần, vài vạn* là được rồi, không cần nhiều đâu.”

* 1 vạn là 10.000 = khoảng 35 triệu vnd.

“Mình cho cậu, còn ngại gì chứ.”

Lâm Duyệt Vi nhìn chằm chằm cô, “Haiz” một tiếng, “Cậu không hiểu
mình à, từ nay về sau đại tiểu thư, sẽ chân chính bắt đầu từ con số 0.”

“Cái gì mà bắt đầu từ con số 0?” Giang Tùng Bích mờ mịt hỏi.

Quá cao thâm Giang Tùng Bích nghe không hiểu, nói không chừng còn hỏi
tới một đống vấn đề lớn, Lâm Duyệt Vi dùng ngôn ngữ đơn giản nhất
thuyết minh nói: “Chính là tự vượt qua thời gian khổ cực, không mua túi
hơn mười hai mươi vạn, không chạy xe thể thao, không mặc quần áo hơn
mấy ngàn vạn.”

“Thế sống thế quái nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.