LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 184

“Rất nhiều người đều sống như vậy, chờ mình nổi tiếng, thì có thể quay về
cuộc sống cũ, cho chính mình một chút động lực.”

Giang Tùng Bích bĩu môi, nhấp một ngụm cà phê siêu ngọt, hưởng thụ mà
nheo mắt lại, nói: “Tùy cậu, từ nghèo thành giàu dễ, từ giàu về nghèo khó,
dù sao cũng không phải mình chịu khổ, sau này nhìn mình ăn sung mặc
sướиɠ, cậu đừng ghen ghét đó.”

Lâm Duyệt Vi vừa nhìn đã biết cô cũng không tin nàng, ngoại trừ bản thân
nàng, đại khái không ai có thể lý giải nàng nguyện ý vì chuyện này, vì
quyết tâm này có thể trả giá cỡ nào, không tin cũng không sao, chỉ cần
không ngáng chân nàng là được.

Lâm Duyệt Vi rót vào miệng một ngụm Espresso, không thêm sữa không
thêm đường, tâm nói đây mới là cà phê chân chính, thêm nhiều đường như
vậy, không bằng uống nước đường luôn đi.

“Lát nữa cùng mình đi dạo phố.” Lâm Duyệt Vi nói.

“Sao vậy? Tính trước khi vào giới giải trí phóng túng một xíu à?” Giang
Tùng Bích nhướng mày.

Lâm Duyệt Vi cười cười, từ chối cho ý kiến.

Lâm Duyệt Vi cùng Giang Tùng Bích đi dạo một buổi trưa, mua mười mấy
bộ quần áo mùa hạ, mỗi món đều không vượt qua hai trăm đồng, tất cả
cộng lại cũng không bằng một chiếc áo thun trước đó nàng mua, Lâm
Duyệt Vi nhìn đối phương trợn mắt há hốc mồm, phân mấy chiếc túi ra treo
lên tay Giang Tùng Bích, nói: “Đây cách mình xài mỗi ngày, vài vạn là đủ
rồi. Lát nữa mình sẽ gởi số tài khoản mới qua cho cậu, cậu chuyển qua đó
thêm ba vạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.