LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1830

Cố Nghiên Thu giơ tay vỗ mu bàn tay nàng, hơi không thể chịu được

khích lệ như vậy, nói: "Em đừng nói vậy, chị sẽ nổ mất."

Lâm Duyệt Vi ôm cô càng chặt hơn: "Em muốn chị nổ, không nói chị sẽ

không biết chị tuyệt vời đến cỡ nào." Cố Nghiên Thu bị người trong nhà
ghẻ lạnh đến tự ti, một khi Lâm Duyệt Vi có cơ hội là điên cuồng ca ngợi,
giúp cô sửa tật xấu.

Cố Nghiên Thu mỉm cười, không để bụng.

Nhưng rồi lại nhịn không được suy nghĩ: Cô thật sự tuyệt như lời Lâm

Duyệt Vi nói sao? Có thể cô cũng khá tốt.

Cô tự mình đếm rõ ưu điểm, ví như nói chuyên tình cảm, hay dịu dàng,

trông cũng xinh đẹp, àh...... Còn có tiền, nghĩ vậy thì có lẽ cô cũng rất xứng
đôi với Lâm Duyệt Vi.

Lâm Duyệt Vi ôm Cố Nghiên Thu vào lòng, hai người đứng trước cửa

kính sát đất ngắm vầng thái dương hoàn toàn lặn xuống, màn đêm bao phủ
bãi biển giống như chuỗi bạc vụn chảy xuôi, lấp lánh nối mặt biển thành
một dải.

Di động của Lâm Duyệt Vi đặt trên sàn nhà rung động, nàng giật giật bị

Cố Nghiên Thu gối trên cánh tay đến tê rần, cầm điện thoại tới, điện thoại
hiện số của Nhiếp ảnh gia Phương.

Chợ đêm trên đảo Bali đông đảo, sau khi màn đêm buông xuống, thì

cuồng hoan mới bắt đầu.

Bốn người thương nghị quyết định lên quán bar trên sân thượng uống

nước, như ban sáng gặp mặt ở đại sảnh, rồi cùng nhau xuất phát.

Ngày hôm sau, Nhiếp ảnh gia Phương liên hệ nhiếp ảnh gia chụp ảnh

cưới ở địa phương đã đặt hẹn từ trước, mượn tới đầy đủ hết thiết bị, theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.