LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1841

"Khó chịu, người mau lên đi... Cố tổng"

Lâm Duyệt Vi khẩn cầu, khốn khổ xoay người muốn nhìn thấy Cô

Nghiên Thu, song lại bị cô đè lại xuống giường, không để nàng nhìn thấy
mặt cô. Cô Nghiên Thu không muốn nàng nhìn thấy vẻ điên cuồng lúc này
của cô, mặt cô lúc này hơi đáng sợ, đôi mắt đỏ au, trông có chút dọa người.

Cô rút ra tiến vào chỗ nông một hồi rồi bỗng nhiên kéo cánh tay Lâm

Duyệt Vi, đâm sâu vào trong cánh hoa.

"A a a..."

Được cô ra sức thỏa mãn ý nguyện, Lâm Duyệt Vi vui sướng đến mức

lên tiếng rên rỉ.

Cô Nghiên Thu cắn răng, cắm đầu cắm cổ tận lực khám phá nhụy hoa

kiều diễm ướt át, mỗi lần rút ngón tay ra lại mang theo rất nhiều chất lỏng
trong suốt.

Tiếng bì bạch nối liền không dứt, vang khắp cả phòng ngủ yên tĩnh, cánh

hoa không còn siết chặt như trước nữa, sau mỗi lần cô tiến sâu vào, nó lại
càng giãn ra mềm mại, thuận lợi cho cô ra vào. Lâm Duyệt Vi nằm sấp trên
giường, cong mông lên rên rỉ một cách đầy yếu ớt.

"A... Quá, quá nhanh... Đừng vào sâu như vậy..."

Động tác của Cô Nghiên Thu vừa mạnh mẽ vừa thô bạo, vào hiệp hai,

Lâm Duyệt Vi có chút không chịu nổi, hai tay nắm chăn bên dưới thật chặt,
thân thể tiến về trước theo động tác thúc tới của người sau lưng.

Cô Nghiên Thu lạnh mặt đứng sau nàng, kéo thân thể nàng lại, sau đó

càng rút ra tiến vào nhanh hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.