LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 352

Lâm Chí: “Ngài đây là muốn tan tầm?”

Cố Nghiên Thu uhm một tiếng.

Trêи mặt Lâm Chí hiện lên một tia ý cười, hắn liền biết Cố Nghiên Thu sẽ
không tùy tiện như vậy.

Lâm Chí đứng ở cửa nói, “Em chờ chị một lát nha.”

Cố Nghiên Thu cũng không từ chối.

Cố Nghiên Thu khoác túi xách lên vai, khóa kỹ cửa văn phòng, Lâm Chí
cùng cô đi bộ ra ngoài, thang máy xuống đến tầng một, Lâm Chí liền bước
ra ngoài, đưa tay làm động tác tạm biệt với Cố Nghiên Thu, Cố Nghiên Thu
nhàn nhạt nhếch môi dưới, tiếp tục đi xuống tầng G, lái xe rời khỏi cao ốc.

Cô tan làm sớm hơn ngày thường, không phải muốn đi mua quần áo mới
đến chỗ Lâm Duyệt Vi, mà cô trở về Cố trạch một chuyến.

Vào hè, trời tối rất nhanh, mặt trời lặn đường chân trời nửa đen nửa đỏ như
ráng. Cố trạch tọa lạc ở nơi hoàng hôn buông xuống, lộ ra một dáng vẻ già
nua nặng nề.

Như là điều tất yếu, nếu Cố Hòa không kêu cô, Cố Nghiên Thu sẽ không
chủ động tới Cố trạch. Lâm Duyệt Vi đến đây đã ba tháng trước, trừ bỏ lần
hai nàng cùng nhau đến, thì đây là lần thứ hai cô đến.

Cố Nghiên Thu bước vào cửa lớn, tất cả các đèn ở phòng khách đều mở
lên, Cố Hòa ngồi trêи sô pha giữa phòng, đôi tay đặt trêи đầu gối, vai lưng
thẳng tấp, bóng dáng nhìn dày rộng như trước kia, nhưng lại không mang
đến cảm giác an toàn cho Cố Nghiên Thu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.