LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 36

Lâm Duyệt Vi thu hồi tầm mắt, không nhanh không chậm tiếp tục ăn cháo,
chỉ là khi ăn xong muỗng cuối cùng đúng lúc Cố Nghiên Thu đã rửa xong
rau và vẩy đi nước đọng trong rổ, dòng nước chảy qua những ngón tay trần
xinh đẹp, lúc vẩy nước trêи tay, nghe thấy bên tai có tiếng động, cô bèn
chậm rãi quay đầu lại.

Lâm Duyệt Vi không tự giác mà dừng động tác cũng như hơi thở, thấp
giọng nói: “Tôi ăn xong rồi.”

Cố Nghiên Thu nói: “Cứ bỏ vào bồn rửa là được.”

“Đâu có được? Để tôi tự mình rửa.”

Cố Nghiên Thu nhìn vào ánh mắt đối phương, dịch sang một bên để
nhường chỗ. Rồi tháo chuỗi Phật châu trêи cổ tay xuống, cầm bằng hai
ngón, bắt đầu lần từng hạt từng hạt một.

Lâm Duyệt Vi đưa lưng về phía cô mà sởn cả tóc gáy: “……”

Nàng chỉ rửa chén thôi, sao lại cứ có cảm giác như đang bị cao tăng siêu độ
vậy.

“Rửa sạch.”

Lâm Duyệt Vi vừa nghe xong, đã ném chén lại, bước chân vội vàng, giống
như đang chạy trối chết.

Cố Nghiên Thu nghiêng nghiêng đầu, khóe môi ẩn ẩn mang lên một tia ý
cười, tiện đà nhẹ nhàng lắc lắc đầu, cầm chiếc chén bị ném lại, lau khô
nước còn sót lại, ngay ngắn mà bỏ vào tủ chén.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.