LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 385

Cố Nghiên Thu lại nói, “Vì sao chị phải đi?”

“Chị không được sự đồng ý của người khác đã đến nơi ở người ta, vì sao
còn không đi? Đợi lát nữa bảo vệ đến bắt chị đến đồn cảnh sát chị mới vui
phải không?”

Cố Nghiên Thu bày ra một bộ dáng khó hiểu hỏi, “Từ khi nào chỗ này trở
thành nhà người ta? Đây không phải là nhà chị sao?”

Lâm Duyệt Vi: “!!!”

Nàng trợn to hai mắt, nhìn lại căn phòng, nơi đây có phải là ký túc xá chật
hẹp nữa đâu, nhà cao phòng rộng, cái giường 0,9m cũng biến thành cái
giường 2m rồi.

“Em bệnh, bệnh rất nghiêm trọng, người của tổ biên kịch cho em về nhà.”

“Không đúng.” Lâm Duyệt Vi nói theo bản năng.

“Không đúng chỗ nào?”

“Sao bọn họ lại biết tôi ở đây?”

“Chị tới đón em.”

Lâm Duyệt Vi: “….” Cái quỷ gì vậy?

Đầu óc của nàng lúc này càng hồ đồ, tầm mắt cũng càng ngày càng hoảng
hốt, tổng cảm thấy có chỗ nào không đúng, dưới chân lơ mơ, cơ hồ không
đứng thẳng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.