LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 43

Lâm Duyệt Vi ngã người xuống giường, hai tay gối phía sau đầu, nhắm mắt
lại chợp mắt.

[1] Hương bánh trái: nghĩa là những người đứng đầu, rất được hoan
nghênh, ai cũng muốn với lấy

***

Cố Nghiên Thu nhìn đồng hồ hiển thị ở góc phải bên dưới màn hình – một
giờ chiều rồi, cô tắt máy, tháo Phật châu đặt lên bàn trà, vén tay áo rồi bước
về hướng bếp.

Hơn nửa giờ sau, từ phòng bếp đến phòng ăn đều tràn ngập mùi thức ăn
thơm ngon.

Cố Nghiên Thu mở nắp nồi, nước vừa đúng, hạt cơm cũng mập béo no đủ,
cô vô thức lấy hai cái chén, sau khi đặt xuống bàn, mắt mới hơi híp lại,
nghiền ngẫm một lúc lại khẽ cong khóe môi rồi quyết định cất bớt một chén
vào tủ.

Lâm Duyệt Vi ngửi được mùi thơm mà xuống lầu, vừa ngửi vừa khó hiểu
mà nghĩ: Vì sao cả hai đều là đại tiểu thư, mà hai người lại khác nhau đến
thế, hương vị này, so với dì giúp việc nhà nàng còn ngon hơn.

Cố Nghiên Thu vẫn giữ bộ dáng đoan trang, ngồi ngay ngắn bên bàn ăn,
ngón tay mảnh dài xinh đẹp nắm đũa trúc, thong thả ung dung dùng bữa.

Vốn dĩ Lâm Duyệt Vi không đói như vậy, vừa thấy cô ăn cơm thì bụng đã
ục ục mà kêu lên.

Nàng sờ sờ bụng đói đang kêu vang, tự động bước vào bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.