LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 49

chút cũng không đẹp, ấy vậy khi khoác trêи người cô một lại lộ ra một cỗ
khí chất sạch sẽ đến mát lạnh.

Hai nút áo đã được tháo ra, để lộ làn da non mịn cùng xương quai xanh,
nhưng lại không khiến người nhìn có cảm giác lẳng lơ tuỳ tiện, phần cổ là
một đường cong hoàn mỹ, dẫn đến chiếc cằm đẹp như ngọc băng, sóng mũi
cao thẳng, ánh mắt hơi rũ xuống, thoạt nhìn khí chất toát ra từ người cô vô
cùng lãnh đạm và cấm ɖu͙ƈ.

Động tác Cố Nghiên Thu lần Phật châu chậm lại, suy nghĩ của cô đã bị một
đạo ánh mắt chăm chú nãy giờ chấm dứt.

Cố Nghiên Thu hạ mắt thầm nghĩ: Em ấy còn muốn nhìn mình bao lâu
nữa?

Lâm Duyệt Vi ý thức được mình đã trầm mê trong mỹ mạo của đối phương
không thể tự kiềm chế được, nhanh chóng di dời tầm mắt, vờ như chưa có
chuyện gì xảy ra, mở to miệng lùa cơm, sau đó lại liếc trộm, thấy tư thế Cố
Nghiên Thu không có gì thay đổi, hẳn đã nhập định rồi nên mới không phát
hiện nàng vừa nhìn chằm chằm cô lâu như vậy.

Lâm Duyệt Vi thở phào nhẹ nhõm, đồng thời thu hồi tâm tư lung tung rối
loạn của mình, chăm chú với cơm nước trước mặt.

Sau khi ăn cơm xong, Lâm Duyệt Vi chủ động rửa chén, Cố Nghiên Thu
không tranh với nàng, cầm giẻ lau khô bàn ăn. Lâm Duyệt Vi chỉ việc bỏ
hết đống chén vào máy rửa chén, rửa sạch tay, ngồi xuống sô pha trong
phòng khách — đối diện với Cố Nghiên Thu.

“Trước khi ăn cơm chị muốn cùng tôi nói gì?” Lâm Duyệt Vi không quên
chính sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.