LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 492

“Ăn cơm trưa, ăn cơm chiều, ăn cơm chiều còn ngủ lại.” Lâm Duyệt Vi nói
đại khái với ông Lâm về tình hình mẹ nàng, ông Lâm chống tường cười đến
thở không nổi: “Thật đúng là chuyện mẹ con làm ra được.”

“Ba còn cười, ba còn không chịu về con chắc chắn sẽ bị mẹ ép tới thắt cổ.”

“Nói gì vậy, không may mắn.”

“Trong nhà nhiều tiền như vậy, không cần ba liều mạng, hơn nữa bây giờ
con có thể kiếm tiền.” Lâm Duyệt Vi đánh vào chính đề, “Có rảnh thì về
nhà với mẹ nhiều nhiều, tiền vĩnh viễn kiếm không hết.”

“Rồi, biết rồi, hai ngày nữa liền trở về.”

“Vậy con đi ngủ sớm một chút đi, không quấy rầy con.”

“Ba cũng vậy, ngủ ngon con gái ngoan.”

“Ngủ ngon.”

Lâm Duyệt Vi nói chuyện điện thoại xong, qua ba năm phút, Cố Nghiên
Thu đầu tóc vẫn còn nhỏ nước lộ ra, hỏi nàng: “Lâm tiểu thư, không biết có
khăn lông lau tóc không?”

“Có, để em đi lấy cho chị.” Mắt Lâm Duyệt Vi tùy ý đảo qua, ánh mắt lại
không cẩn thận trượt xuống làn da trắng mịn hơi lộ ra. Cố Nghiên Thu vẫn
mặc bộ váy ngủ hai dây xẻ ngực ban trưa, lúc này có chút cúi xuống, cho
nên chỗ ấy càng thu hút sự chú ý của người khác.

Lâm Duyệt Vi vội vàng nhìn sang hướng khác, nghiêng nửa thân mình, đưa
khăn lông cho Cố Nghiên Thu, giống như sợ sẽ có gì đó bất ngờ phát sinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.