LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 549

à?”

Cố Hòa hỏi lại: “Lời tôi nói có khi nào không phải thật?”

“Vậy ba mươi năm trước thì sao? Anh đã từng hứa với tôi những gì?” Hạ
Tùng Quân hai mắt rưng rưng.

“Hết thảy là do tôi sai.” Cố Hòa rút khăn giấy giúp bà lau nước mắt, nhìn
bà nói, “Nhưng bọn nhỏ vô tội, tôi không hy vọng Phi Tuyền biến thành
công cụ trong tay em, thằng bé là một hảo hài tử.”

Cố Hòa nói: “Tôi sẽ bồi thường cho em.”

Hạ Tùng Quân tùy ý để người đàn ông trước mắt giúp bà lau khóe mắt, bi
thương đầy cõi lòng mà nghĩ: Quá muộn rồi, ông nợ tôi nhiều năm như vậy
phải tính từ đâu chứ?

***

Cố Nghiên Thu lên sân thượng lầu ba, ánh mắt đụng phải Cố Phi Tuyền
đang quay lại nhìn cô.

Hai người đồng thời nhìn đi hướng khác, mỗi người một góc, nước giếng
không phạm nước sông.

Dưới chân Cố Phi Tuyền có hai điếu thuốc đã hút xong, anh còn ở đó
không ngừng hút, mắt nhìn ra rất xa, ánh mắt thâm trầm. Cố Nghiên Thu
ngồi ở góc tường trêи một chiếc ghế gấp, cô cũng xuất thần.

Cố Phi Tuyền lại dẫm nát một điếu nữa, nghiêng đầu nhìn về phía cô gái trẻ
tuổi trầm tĩnh đến cơ hồ không hề tồn tại, trong lòng dâng lên một loại cảm
giác kỳ diệu: Người này, là em gái cùng cha khác mẹ với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.