LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 585

mang dùm con một con thú bông thôi sao? Cái gì mà mang này mang kia?
Lại không phải hành lý, có thể mệt chết chị ấy thế nào được? Vô sự hiến ân
cần, phi gian tức trộm.”

Nhiễm Thanh Thanh nói: “Mang theo a, một rương hành lý.”

Lâm Duyệt Vi nói: “Cái gì?!”

Nhiễm Thanh Thanh nói với nàng, bà kêu Cố Nghiên Thu mang theo một
rương hành lý cho nàng, bên trong đều là đặc sản quê nhà, còn có món ăn
vặt nàng thích, và vài bộ quần áo.

Lâm Duyệt Vi thiếu chút nữa phun ra một búng máu tươi.

Nàng chỉ ở thành phố S bất quá một tuần, rất có thể còn chưa tới một tuần,
mà bây giờ đã qua hai ba ngày, nhiều lắm chỉ còn lại ba bốn ngày, nàng rốt
cuộc thì thiếu đồ ăn hay thiếu quần áo chứ.

Nhiễm Thanh Thanh không cùng nàng nói đạo lý: “Dù sao người ta cũng
kéo cả rương hành lý tới cho con, con không đi đón người ta bộ không biết
xấu hổ sao?”

Lâm Duyệt Vi đương nhiên xấu hổ rồi, hơn nữa nàng chắc chắn đây hết
thảy đều do mẹ nàng tính kế, chỉ vì muốn nàng tới ga tàu cao tốc đón
người.

Nhiễm Thanh Thanh nói với nàng mã tàu của Cố Nghiên Thu, Lâm Duyệt
Vi cũng chịu đi, vốn tưởng rằng sẽ mang oán khí đầy mình, nhưng khi nhìn
thấy Cố Nghiên Thu nàng lại không nhịn được vui vẻ trong lòng.

Ngắm mỹ nhân luôn giúp tâm tình vui vẻ, đặc biệt là đối với mỹ nhân đã
tiêu trừ thành kiến, lần nói chuyện phiếm hôm trước vẫn còn như rõ ràng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.