LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 657

Mỗi một câu Lâm Duyệt Vi nói, đều đổi lại được biểu tình “……” từ Giang
Tùng Bích, đến cuối cùng cô yên lặng mà móc di động ra, click mở một
giao diện, ở mặt trêи đánh chữ.

Lâm Duyệt Vi thở hổn hển, hỏi: “Cậu làm gì vậy?”

Giang Tùng Bích đưa màn hình điện thoại cho nàng xem, hóa ra Giang
Tùng Bích đổi bí danh Weibo của nàng từ “Tiểu tiên nữ” thành “Giang
thượng nở hoa”[3], Giang Tùng Bích mệt tâm mà xua xua tay, nói: “Cậu
tạm thời đừng nói chuyện với mình, mình sợ mình nhịn không được phải
đánh cậu.”

[3] Đây là thuật ngữ trong trò chơi mạt chược, có ý giống như lật bài.

Lâm Duyệt Vi vỗ vỗ bả vai cô, lấy đó làm an ủi.

Sau khi Lâm Duyệt Vi lật được bài của Giang Tùng Bích, thì cảm xúc dao
động trong lòng thư giản hơn rất nhiều, thể xác và tinh thần thoải mái, tính
tình trở tốt mà giúp “Người bị hại” bưng trà rót nước, bóp eo đấm chân.
Giang Tùng Bích vẫn nhắm mắt không thèm nhìn nàng.

Bà Lâm lên lầu nhìn thấy tình cảnh như vậy vội hỏi: “Hai đứa đây là……
đang làm cái gì vậy?”

Giang Tùng Bích ngồi dậy, nói: “Không có gì, tụi con đùa giỡn thôi.”

Bà Lâm “Àh” một tiếng, nói: “Xuống dưới dùng cơm đi, chín rồi, một nửa
xào tỏi một nửa kho mặn, hai đứa nếm thử.”

Giang Tùng Bích nói ngọt, tiến lên ôm cổ bà Lâm, nói: “Dì nấu đồ ăn đặc
biệt ngon, con đã suy nghĩ thật lâu, đều do Lâm Duyệt Vi không cho con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.