LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 872

Cố Nghiên Thu sống rất có quy luật, nếu không phải do ở bên ngoài xã giao
đến khuya mới về, cũng sẽ không mua thức ăn bên ngoài mà tự mình nấu.

Cố Nghiên Thu sờ lên tay nàng đang ôm lấy eo, hỏi: “Em cắt khoai tây
được không?”

Lâm Duyệt Vi nói: “Cắt sợi gì không biết, cắt rất thô, em biết cắt lát và cắt
khối.”

Cố Nghiên Thu nói: “Cắt khối được rồi.”

Schrodinger ngồi xổm trong phòng bếp cả một buổi sáng nghe thấy tiếng
mở cửa, nghiêng nghiêng đầu, đã thấy một ma trảo quen thuộc vươn về
phía nó dò xét, nó còn chưa kịp kêu tiếng nào, đã bị ném ra khỏi phòng
bếp.

Schrodinger: “……”

Có cần phải vậy không?! Từ khi mẹ về nhà, ba ba càng ngày càng thô lỗ
với nó.

Hai người Lâm-Cố trong bếp căn bản không thèm chú ý tới cảm thụ của
Schrodinger, nó ngồi xổm trước cửa một hồi mới chạy tới sô pha lười
biếng, nơi này không giữ bà thì có nơi khác giữ bà nhé.

Lâm Duyệt Vi xử lý khoai tây, Cố Nghiên Thu phụ trách xử lý thịt bò. Lâm
Duyệt Vi cắt xong rất mau, nhưng vẫn ở trong phòng bếp ăn vạ không đi,
quan sát những ngón tay thon dài trắng nõn của Cố Nghiên Thu xử lý
nguyên liệu nấu ăn như ngắm cảnh đẹp ý vui.

Toàn bộ quá trình Cố Nghiên Thu cứ bị xem xét, vài phút đầu còn đỡ, lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.