LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 980

Ông Lâm là một thương nhân khôn ngoan, nhưng ông vẫn rất yêu thương
Lâm Duyệt Vi, giống như món đồ quý, ngậm trong miệng thì sợ hỏng, cầm
trêи tay thì sợ rơi, vậy nên dùng Lâm Duyệt Vi làm lá chắn thì ông Lâm sẽ
không thể nghi ngờ. Quả thật sau đó ông Lâm đã nảy sinh lòng nghi ngờ,
bởi vì kỹ thuật diễn của Nhiễm Thanh Thanh không tốt, nhưng có lẽ do bận
bịu với “chuyện bên ngoài” mà ông đã không quá để tâm.

Hằng đêm nằm trăn trở suy tư, Nhiễm Thanh Thanh không phải không hề
dao động, bà cùng ông Lâm là mối tình đầu của nhau, hơn hai mươi mấy
năm cảm tình vợ chồng, đối phương đã từng là người chồng tốt, bây giờ
vẫn là người bố tốt. Nhưng cứ nghĩ đến người nằm bên gối đã từng thề non
hẹn biển với bà, quay đầu đi bèn ngủ với người khác, cô gái ấy lại còn xấp
xỉ tuổi con gái bà, vẫn còn đang đi học, sự kinh tởm lại ùa về trong lòng bà.

Tùy rằng nhà bố mẹ đẻ Nhiễm Thanh Thanh không khá giả mấy, nhưng
cũng có chút tài sản riêng, từ nhỏ đến lớn đều được nuôi nấng đủ đầy, chưa
từng gặp chuyện của người khác khiến bà bất bình, huống chi sự việc lại
xảy ra với bà. Dựa theo tính tình của bà, chắc chắn sẽ trực tiếp phơi bày
mọi việc rồi đưa đơn ly hôn, nhắm mắt làm ngơ, nhưng bây giờ bà không
thể, như vậy thì quá có lợi cho người đàn ông ấy.

Vì thế bà vẫn luôn chịu đựng nhẫn nhịn, xem như chưa từng xảy ra chuyện
gì, nếu nhanh thì có thể thành công trong nửa năm, giúp Lâm Duyệt Vi đầu
tư vào không ít bất động sản, theo kế hoạch thì đến thời điểm hiện tại cũng
sắp chín muồi rồi, cho dù Lâm Duyệt Vi không tự phát hiện ra, không bao
lâu nữa bà cũng sẽ nói với nàng.

Lâm Duyệt Vi bừng tỉnh đại ngộ: “Cho nên Mẹ mới bắt phải viết tên con.”

Nhiễm Thanh Thanh nói: “Chứ còn gì nữa? Nếu không phải vì con, Mẹ đã
sớm ly hôn rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.