LAN HỮU - Trang 34

của anh em, một anh nào trong lớp tôi đã lấy miếng gạch vụn vẽ lên tường
nhà xí một bức hí họa. Trong bức tranh ấy, vẽ một người con trai ôm hai
người con gái, người con trai đề tên thầy giáo, còn hai người con gái cố
nhiên là đề rõ phương danh, quý tính hai cô. Bức tranh ấy được toàn thể anh
em vỗ tay. Chúng tôi coi nó là một thanh gươm hai lưỡi, vừa trêu ức được
hai cô, lại vừa trêu ức được thầy giáo. Thầy năm ấy mới mười chín tuổi.
Chắc là bức hí họa kia động đến lòng tự ái của thầy nhiều lắm, nên sau khi
nó ra đời, tôi không thấy thầy xét về vụ án cơ hồ không bao giờ xét xong ở
trong lớp tôi nữa. Rồi hôm sau, ông Đốc

3

xuống mắng chúng tôi một trận

tàn nhẫn và dọa đuổi cả lớp. Ba hôm sau, thầy đổi đi dạy lớp khác, để ông
giáo lớp ấy là một nhà sư phạm đã ngót năm mươi tuổi đến dạy lớp tôi.
Thật là một bài học luân lý, giảng cái nghĩa "hợp quần nên sức mạnh" cho
chúng tôi. Chúng tôi là một lũ nhãi ranh, chỉ vì biết đồng tâm nhau, đã làm
cho thầy là người có quyền đánh, mắng, bắt phạt chúng tôi, chung quy phải
chịu thua mà tính đến chước hay nhất trong ba mươi sáu chước...

Tôi chả kể chuyện trong lớp học nữa. Hãy kể tiếp chuyện đi chùa Hương.

Khi đến Phủ Lý, bọn tôi bỏ xe xuống thuyền, cái thuyền mà một người bà
con đã thuê sẵn hộ. Thuyền có ba khoang rộng. Các bà chiếm cả một
khoang giữa. Và vừa ngồi yên chỗ, các bà liền dùng chiếu ngồi làm chiến
trường, cái chiến trường sát phạt nhau của bốn nữ tướng và trăm hai mươi
quân! Trong khi các bà đánh chắn ở trong thì bọn trẻ chúng tôi ngồi xem
phong cảnh ở ngoài. Tôi ngồi trên một đầu thuyền, và ba cô bạn gái, một
đầu thuyền khác.

Dưới ánh trăng thượng tuần, mặt sông Đáy đầy những bóng vàng lấp loáng.
Bãi cát ven hai bờ trải ra như hai tấm lụa dài vô cùng tận. Đằng xa, những
làng, xóm, những núi non hiện ra trước mắt tôi như những nét vẽ trong một
bức tranh chấm phá. Tôi vừa ngồi nhìn cảnh đêm xuân, vừa nghe người lái
đò kể cho nghe những cách sinh hoạt trên mặt sông. Lòng tôi thấy bâng
khuâng, tôi yêu

Thiên nhiên và tôi thương ông lão chèo đò. Khi lần đầu chúng ta có một
người tình nhân, lòng thương yêu như đầy rẫy cả trong người, ta gửi nó vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.