LÃN ÔNG - Trang 136

nhiều điều bất tiện nếu cứ ngủ nơi phủ đệ này.
Khuôn mặt tươi tỉnh của quan Chánh đường chợt trầm ngâm, nhưng rồi lại
tràn đầy nét viên mãn.
- được thôi, làm sao chúng tôi có thể từ chối cụ việc này. Từ nay về sau,
cụ khuyên chúng tôi nên dùng thêm thuốc gì cho Thế tử?
- chúng ta cứ tiếp tục làm tăng thêm sức bằng cách bảo vệ cho kỳ được
các chất cơ bản cho bộ thận, không có điều đó xem như bó tay. Các dược
thư cổ không nói điều gì khác hơn đâu, thưa Cụ lớn.
Bất ngờ quan Chánh đường nghiêng sát xuống vị lương y:
- Thưa cụ, bây giờ thì cụ đã được hoàn toàn tự do hành động, tôi tin
tưởng vào cụ và duy nhất chỉ mình cụ thôi trong việc phát huy mọi khả
năng chữa bệnh. Xin cụ làm sao cố chữa cho cậu bé quý giá này, trước hết
cho bà Chánh cung, mẫu thân cậu và sau đó cho cả toàn vương quốc nữa!
Những lời nói đó vang lên trong đầu vị y sư như bao xót xa nhức nhối theo
ông đến tận cổng nhà, nhưng rồi bất chợt ông cũng quên nó đi trong giây
lát.
Lúc này đây, cô Lan, người hầu gái yêu thương nhất của bà vợ ông đang
làm gì? Ông không dám tự hỏi mình việc đó…

3.
từ khi tin Lê Hữu Trác được tiến cử làm ngự y triều đình được loan ra, ngôi
nhà của ông cạnh bờ hồ nối đuôi nhau không hề dứt bao nhiêu bệnh nhân
đủ mọi tầng lớp, mọi lứa tuổi đến đây cầu xin ông chữa bệnh, bất chấp mọi
sự cấm đoán của đám lính gác.

Tên tuổi vang dội của ông lan toả khắp nơi và tiếng tăm lừng lẫy ấy lại lung
linh hơn bởi bao trí tưởng tượng.

Những nho sĩ của thủ đô, dù đỗ đạt hay chưa, đều nhận thấy nơi ông một trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.