LÃN ÔNG - Trang 139

khám bệnh như vậy. Đó là những tình huống bất ngờ trong sự nổi danh của
thầy. Sứ còn biện luận rằng nguy cơ thật sự ở đây chính là lời cam kết đầy
nguy hiểm của thầy. lời cam kết đã đem chính thân mạng và gia đình mình
ra bảo đảm cho việc chữa lành bệnh. Là người thầy thuốc phục vụ cho
Chúa và cho con trai ông ta, khi cứu sống cho hai người bệnh này, ông tỏ ra
vô tình không hay biết mình thuộc về phe đương nắm quyền hành và là
địch thủ đáng gờm của phe cánh Trịnh Khải – Thế tử nối nghiệp trước đây
cùng với bọn người xu phụ của họ. Theo dư luận của nhiều người, trong
phủ chúa còn có nhiều thám tử và Kiêu binh sẵn sàng động binh chống đối.
Với khuôn mặt căng lên vì những dự cảm u ám, Sứ kết luận là có hai mối
nguy cơ rất khó gỡ đang đè nặng lên thầy, người bảo lãnh mà cũng là tù
nhân của quyền lực. như vậy sự di dời chỗ ở không thay đổi được gì vì cả
hai tác nhân trên thường xuyên lượn lờ ở Đông cung, nơi thầy lui tới hàng
ngày.

Một buổi tối, họ đang trao đổi khi đợi thầy từ Đông cung về, Soạn đột
nhiên kêu to:
- Đấy, cháu đã nói vì sao lão quan hộ tống ra lệnh như vậy đó! – rồi chú
lắp bắp – Ôi! Xin tha thứ cho sự bạo phổi của cháu!
Tất cả nhìn chú sững sờ. Còn chú thì ngượng ngùng sung sướng .
Thuỵ Anh "Bướng bỉnh" hỏi:
- Ai ra lệnh cái gì? "Quan giữ voi" của chúng ta có thể cho biết rõ hơn
được không?
Soạn trả lời hờ hững:
- Không! Đó chỉ là câu chuyện tình cờ lọt vào tai cháu khi đi ngang qua
mà thôi.
Thuỵ Anh nằn nì:
- Nhưng sao nữa? Chúng ta muốn nghe chú lắm, chú nên tranh thủ cơ
hội này đi, phải không các bạn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.