LÃN ÔNG - Trang 178

ngạc nhiên khi vị thầy của chúng ta bận rộn về sức khoẻ của Chúa và người
con trai của ông ta?
Tử Hư nói liền:
- Thầy có nói như vậy à?
Thụy Anh Bướng Bỉnh tiếp lời ngay:
- thầy không nói điều đó mà thầy tuyên bố! (Sự hấp tấp của anh có
nguy cơ làm hỏng tất cả nhưng một khi anh đã nói ra lại có thêm rượu tiếp
sức thì rất khó mà cản lại) – Thưa thầy, sức của Chúa Trịnh thế nào? Biết rõ
điều này là việc cần thiết tối quan trọng cho thầy, cho cả chúng con! Đấy
tôi nói vậy đó! – rồi hướng về phía Tống Thuần – Này, anh cả nói đi.
thế rồi, ngồi lặng im, anh ta không dám nhìn xuôi ngược gì.
Lê Hữu Trác thốt lên khó chịu, suýt làm đổ ly rượu trước mặt:
- Các bạn cần phải có một người phát ngôn để nói với người thầy già
cả của các bạn à?
Soạn muốn nói gì đó nhưng Tống Thuần cố giữ hắn lại. Mọi con mắt đổ
dồn vào anh.
- Mong thầy thứ lỗi cho sự thiếu tế nhị của các học trò. Tuy nhiên,
chúng con sẽ báo cho thầy biết lúc này tại điện Đông cung thầy đang bị đe
dọa bởi một tai hoạ tày trời.
- Có cần các anh nhắc lại chuyện này không? Các anh tưởng là ta chưa
biết chắc?
Vị lương y hé một nụ cười nhỏ nhưng căng thẳng trong khi cô Lan đang ân
cần rót đầy các ly rượu cho mọi người chung quanh.
- Thưa thầy, người học trò khiêm nhường nàt không hề có ý đề cập
đến việc thầy bị ràng buộc bởi kết quả chữa bệnh của vị Ngự y triều đình
mà chỉ muốn nói đến âm mưu sắp xảy ra có rất nhiều nguy cơ kết thúc bằng
cuộc tắm máu. Mong thầy tin cho như vậy.
Hình ảnh cơn ác mộng trước đây ở Nghệ An thoáng qua làm cho vị lương y
già rùng m`inh, một hành lang tối om đang khép lại trước ánh sáng hy vọng
cuối cùng của ông. Ông hướng tới đám học trò đang im lặng một cái nhìn
vô định. Một vật khổng lồ vô hình nào đó như đè nặng xuống đôi vai ông.
- Thưa cụ, cụ có cần biết tên chúng nó không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.