LÃN ÔNG - Trang 76

Ý nghĩ đó đến từ đáy sâu thầm kín của lương tri dưới vẻ tàn nhẫn của một
cành cây sạm đen trụi trần chọc lên giữa trời xanh, hiện tại ghê tởm và
hiểm nghèo đang bắt giữ ông lại. Một nỗi sợ bồng bềnh thấm sâu vào toàn
bộ nghị lực với tấm thân bất động trên chiếc cáng len lỏi vào tâm hồn thanh
khiết của ông và vì rhế nó càng trở nên khó nguôi. Ông có ý định cho đoàn
dừng lại không tiến lên nữa nhưng lại thôi, tập trung vào hơi thở của mình
rồi bằng một vài phương pháp hô hấp để cân bằng hai khí âm dương đối
nghịch luôn rung lên cho đến khi sự bất ổn này nhường chỗ cho mối uất
hận nặng nề mà ông đang cảm nhận. Bằng bất cứ giá nào ông cũng phải
đeo đuổi con đường đã vạch ra. Sao mà ông cảm thấy sự thiếu vắng của
viên quan hộ tống đến thế! Ông bỗng nhiên rùng mình.

Sóng bắn lên nhiều bọt làm mặt ông mát dịu và phía trước đoàn người bị
mờ đi sau những luồng hơi nước. Trên đường, đó đây từ những hang động,
nước, nước mát lạnh bắn ra với bóng hình những con rồng mờ sương.

Đoàn người đã đến Lãnh Thuỷ, nơi có con suối mát phân chia hai trấn
Nghệ An và Thanh Hoá. Họ đi qua vùng ranh giới ẩm ướt này và ngày mai
ở một nơi xa hơn, họ sẽ bắt gặp mùa xuân ấm dịu.


4.
Họ đến pháo đài Thổ Sơn vào tối ngày thứ hai mươi ba.
Khi thấy có đoàn người trang bị khí giới và được những người lính gác đến
báo, một phân đội lính hầu trấn Thanh Hoá phi nước đại, đến gặp và hộ
tống đoàn về trại đóng quân.
Sung sướng vì cuối cùng đã có cơ hội, Soạn hỏi:
- Thưa ông chủ, sao lại có sự phô trương lực lượng như vậy?
Chú đã buồn nhiều trong cả ngày hôm nay, cổ bị sái vì đã nhiều lần ngoảnh
qua ngoảnh lại. Chú nói tiếp:
- Khi thấy đoàn ta mang khí giới, cháu cho rằng họ muốn kiểm tra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.