LÃN ÔNG - Trang 78

của ta bị cứng rồi, xương sườn đang đau nhức đây, mau đến xoa bóp cho ta
đi!

Chú bắt đầu nắn bóp hai vai ông, dập dập vào lưng với nhiều cú gõ liên tục
và lặng thinh không nói một lời. Ngày mai chú sẽ quan sát kỹ viên quan hộ
tống mà số phận may mắn đã đem lại cho họ và hỡi quỷ thần Thập điện
Diêm vương, chú đủ sức làm sáng tỏ vụ này.

Từ khi đi khỏi đồn Thổ Sơn, đã nhiều lần Lê Hữu Trác có ý nghĩ rằng với
vai trò của một quan hộ tống thì viên chỉ huy đội lính này còn vượt hơn cả
sự đắc lực cần thiết.

Khi con người khô khan với đôi mắt tuổi hí bắt đầu nắm quyền chỉ huy vào
rạng sáng ngày thứ hai mươi bốn – ông ta luôn cẩn thận bố trí hai lính trinh
sát cưỡi ngựa đi trước, điều này không khỏi làm vị lương y tò mò – thì ông
không còn lo lắng nào khác là cứ mỗi ngày lại cộng thêm những chặng
đường đã vượt qua.

Với ông quan hộ tống này thì thây kệ bầu trời và mặt đất có mịt mù sương
khói, có mưa to gió lớn, người và ngựa có bị mệt nhoài, đêm đen tới và
chúa sơn lâm lảng vảng. Sức chịu đựng ngoan cường của viên quan này
làm Lê Hữu Trác liên tưởng đến cảnh của đàn kiến trên núi. Ông ta đang
cầm đầu toán lính ba mươi nhân mạng bám theo sau như con rồng dài trong
dịp Tết. Không có việc gì có thể làm ông lãng quên nỗi ám ảnh – tiến lên –
và mục tiêu đi đến kinh thành.

Chưa bao giờ thấy ông ta hài lòng, chỉ thấy ông ta luôn ca thán về những
ngày qua đi quá ngắn và những đêm đen lại quá dài. Ông ta không nói gì
ngoài việc ra lệnh hoặc trừng phạt, không tỏ ra mệt mỏi, cũng không kêu ca
rét lạnh nóng bức gì. Ông ta chỉ ngủ chập chờn, ăn uống qua quít. Hình như
ông ta tìm sức mạnh của mình từ một luồng nghị lực lớn lao đang hướng về
phía họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.