LÃN ÔNG - Trang 90

nhiều tôi tớ hầu hạ và lính khiêng kiệu bao quanh, người nắm các nghi
trượng, kẻ cầm những bó đuốc.

Đến lúc này, Lê Hữu Trác không còn thì giờ ngạc nhiên trước sự ứng khẩu
lạ lùng của một vị đường quan nổi tiếng hình thức. trước sự xuất hiện của
ngài đại thần, bọn tôi tớ đứng theo hàng ngũ chỉnh tề, từ trên những bậc
cấp, lệnh của quan Chánh đường được truyền đi từ miệng này sang miệng
khác chuyển những lời chào hỏi thường lệ gửi người mới đến và mời đến
gần mình.

Quan Chánh đường bước xuống đến gặp vị lương y. Ngài hiện ra vô cùng
sang trọng so với trước đây khi còn làm Thự ấn tỉnh Nghệ An. Trước đây,
vóc dáng ngài hơi mảnh khảnh thì nay bộ ngực và đôi vai lại khá mập mạp,
dáng vẻ oai vệ. Nhìn ngài trong bộ đại phục lộng lẫy, khuôn mặt đầy vẻ hào
hoa và đường bệ, không ai có thể phủ nhận rằng ngài đang trong thời kỳ
sung mãn và tràn đầy vinh quang của sự thành đạt.
- Vậy cụ đến kinh đô lúc nào? Cụ đi khỏi Nghệ An ngày nào?
Tất cả bỉêu lộ sự ân cần và lòng mến mộ đặc biệt của ngài luôn gắn liền với
nụ cười nồng nhiệt.

Lê Hữu Trác bỗng tự thấy phải trả lời quan Chánh đường với giọng vui vẻ
của một người rất sung sướng được Đức Vua – mà đây là Chúa Trịnh –
biết đến. Tuy vậy, không tin chắc lắm vào khả năng diễn xuất của mình,
ông cố tạo ra cho mình một khuôn mặt phù hợp. Dù sao đi nữa ông là hình
ảnh của một vị thầy thuốc cao niên nghiêm cẩn, thẳng thắn và biết phục
tùng.
- Thưa y sư tôn kính, tối nay Chúa thượng sẽ được tâu lên là cụ đã đến.
Xin cụ sẵn sàng cho.
Trước nỗi vui mừng hiện rõ của quan Chánh đường vị y sư cảm thấy nỗi
ghê tởm cuộn lên trong ruột mình. Sau đó, dưới ánh sáng bập bùng của
nhiều ngọn đuốc, quan Chánh đường lên kiệu vào chầu Chúa Thượng.
- Chúng ta hãy mau ra khỏi nơi này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.