LẰN RANH SINH TỬ - Trang 160

- Tôi nghĩ cậu có thể đi chơi một chuyến để tiễn chúng tôi. Chúng ta sẽ

không gặp nhau nhiều nữa đâu.

Tôi liếc nhìn lại mấy đứa con trai đang chuyền bóng cho nhau đằng sau.

- Tôi không đi được. Cha mẹ tôi không cho phép.

Ông ta gật đầu, vuốt vuốt bộ râu một cách trầm ngâm.

- Này, có người đã tìm thấy tấm ván Brewer màu vàng.

- Thật ư?

- Một người đánh cá. Trôi ra xa khoảng hai mươi lăm dặm, anh ta đoán

thế.

- Rồi anh ta trả lại?

Ông Sando gật đầu. Tôi thấy nhẹ nhõm và vui mừng.

- Eva nói là lúc cậu trở về trông rất tả tơi.

- Nhọc nhằn thật - Tôi nói - Chuyến bơi thật là dài.

- Một nỗ lực sắt đá, cần phải nói như thế. Đáng khen lắm đấy.

Tôi nhún vai.

- Không, tôi nói thật đấy. Phải ngả nón đấy.

Tôi thọc hai bàn tay vào trong túi áo để từ chối sự khen ngợi của ông ta.

Chúng tôi im lặng một hồi lâu rồi tiếng chuông reng. Ông Sando nổ máy
chiếc xe.

- Vậy thì từ biệt nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.