LẰN RANH SINH TỬ - Trang 187

Nàng quay lại nhìn tôi.

- Tôi sẽ không trả lời câu hỏi ấy.

- Nhưng chuyện này đã bắt đầu như thế nào?

- Tôi cũng sẽ không trả lời câu này nữa.

Nàng nắm lấy đầu kia tấm chăn như muốn giật nó ra khỏi tôi. Tôi chợt

thấy đường cong tuyệt đẹp của đôi vú nàng bên dưới chiếc áo thun ngắn và
vô cùng hốt hoảng khi nghĩ đến việc phải rời xa nàng.

- Tôi không muốn cô tự tử.

- Tôi không tự tử đâu. Không đâu nếu cậu không cho. Tôi nắm lấy tấm

chăn và giật thật mạnh khiến nàng loạng choạng một chút. Cái chân đau
không gượng lại nổi, và nàng ngã người vào trong giường. Tôi luồn tay vào
dưới lớp áo và nắm lấy vai nàng, chúng tôi nhìn nhau một lúc rồi nàng tụt
chiếc quần xuông và chiều theo ý tôi.

- Tôi yêu em - Tôi thì thầm.

- Rồi ta sẽ thấy.

- Nhưng không phải chuyện sợi dây đai.

- Được rồi, anh yêu. Chúng ta chẳng cần đến nó đâu.

- Nàng cởi chiếc áo thun và kê vú vào miệng tôi, tôi ngậm lấy bầu vú

một cách thèm thuồng, biết chắc là mình đã thắng về mặt tinh thần. Nhưng
khi chúng tôi bắt đầu mướt mồ hôi thì Eva tách ra, chồm qua bên cạnh chiếc
giường để cầm cái túi giấy kính lên.

Tôi không phải là bạn cùng chơi với nàng trong cái trò này. Tôi chủ yếu

chỉ là khán giả, chẳng qua chỉ là một mảnh thân xác với hai bàn tay bền bỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.