LẰN RANH SINH TỬ - Trang 208

một đốt sống ở lưng. Phải mất một tuần tôi mới về được nhà ở Perth, và khi
đến nơi thì tôi đã rã rời. Chỗ xương lồi đã được chữa nhanh sau đó nhưng
tôi gần như suy sụp tinh thần. Chỉ còn vài tuần nữa là tôi lấy bằng tốt
nghiệp. Nhưng tôi đã không trở về để hoàn tất việc học của mình. Thay vào
đó, tôi cứ tá túc trong thùng xe tải của một trại nuôi gia súc và tìm mọi cách
để trì hoãn.

Grace Andrews yêu tôi. Cho dù về sau nàng đã trở nên cảnh giác, nhưng

đây mới là điều đáng nhớ. Nàng dạy khoa động vật học ở trường đại học
nơi tôi làm việc với tư cách một kỹ thuật viên phòng thí nghiệm. Mẹ tôi
mến mộ nàng, bà rất vui mừng khi chúng tôi kết hôn, và tôi cũng rất phấn
khởi, chưa bao giờ thấy hạnh phúc như thế trong cuộc đời mình. Chúng tôi
có hai đứa con gái, rất xinh đẹp khiến tôi không ngớt lo âu về chúng. Và giờ
đây chúng đã là những phụ nữ, đủ lớn khôn để thấy ở tôi một niềm vui hơn
là một thứ gì bí hiểm.

Khi Grace có mang, nàng nói tôi thật kỳ lạ trong chuyện này. Đàn ông,

nàng nói, phần nhiều đều ghê sợ sự chảy dịch, cái bụng bầu, cái mông to và
những cổ chân sưng húp. Vậy là bình thường.

Tôi cười. Tôi thực sự nghĩ là nàng nói đùa.

- Vậy thì em thích sự ghê sợ hơn sự tôn kính hay sao?

- Người con gái vẫn mong được tôn kính chứ, nàng đáp. Nhưng dục

vọng có tôn kính lại là một chuyện khác.

- Em muốn nói gì vậy? - Tôi hỏi, vẫn còn nhe răng ra cười.

- Vâng, kỳ lạ lắm.

- À, phải. Kỳ lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.