LẰN RANH SINH TỬ - Trang 56

- Nào, nào, ông nói. Khách quý cả đây mà.

Bà Eva khập khiễng bước ra ngoài hàng hiên một quãng đủ để nhìn xem

ai rồi quay vào trong trở lại.

- Các bạn đến vừa đúng lúc để đi nhờ xe đó, ông ta vừa nói vừa vuốt

một bàn tay trên lớp keo bọc bóng loáng của tấm ván mới. Mình muốn
xuống dưới ấy để thử tấm ván này. Ông ta lật tấm ván lên. Tấm ván nhỏ
nhắn và có hình đĩa với cặp bánh lái đôi. Ông sơn nó màu vàng vỏ chuối.

- Đánh sáp cho nó giùm mình, nhé? Chút xíu nữa mình trở lại.

Loonie và tôi tìm mấy cục sáp bên dưới ngôi nhà, rồi trở lại nơi mấy cái

giá cưa, mỗi đứa đứng một bên tấm ván mới toanh, thấy đẹp quá không nói
được lời nào. Chúng tôi chỉ biết lùa hai bàn tay bên dưới mấy tay vịn trơn
bóng của nó mà thôi. Làm bẩn một món đồ đẹp như thế này bằng sáp là
chuyện không nên, và khi ông Sando bước xuống cầu thang với bộ đồ lặn
thì chúng tôi hãy còn đứng ngây ra đó.

Ngày hôm ấy chỉ có một con sóng nhỏ và chẳng có ai ra Mũi đất ngoài

chúng tôi. Chúng tôi thay nhau cưỡi sóng. Nước trong và dòng xoáy nhè
nhẹ. Ông Sando trượt đi đây đó trên chiếc đĩa nhỏ màu vàng của ông, đẩy
nó đi tới, thử lướt trên những con sóng cao tới ngang hông. Có một nét uy
nghi trong cách lướt ván của ông, một sự lả lướt khiến cho tất cả mọi cử
động của chúng tôi đều trở thành nhát gừng và do dự. Ông là một người to
lớn, khỏe mạnh. Bộ áo lặn bó sát làm nổi rõ lên từng đường nét trên thân
hình, bề rộng của đôi vai, và bắp thịt trên cặp đùi ông. Nước lấp lánh trên
bộ râu ông. Ánh mắt ông sáng như thép. Trong những khoảng tĩnh lặng dài,
chúng tôi trồi lặn hai bên ông, mấy bàn chân quẫy đạp cầm chừng. Chúng
tôi thấy rụt rè ở trước mặt ông.

- Bà ấy nói rằng hai cậu đã có một cuộc cưỡi sóng lớn trong thời gian tôi

đi khỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.