LẰN RANH SINH TỬ - Trang 6

- Tôi rất tiếc, bà June, con bà đã chết rồi.

- Tôi biết mà.

- Bà đã tìm thấy nó ít phút trước, trước khi bà gọi điện thoại?

Bà không nói gì.

- Bà June này, tôi không phải là cảnh sát.

- Họ đang đến.

- Tôi mở cái tủ áo có được không? - Tôi hỏi vừa lúc Jodie bước vào cửa.

- Tôi xin ông đừng mở, bà June nói.

- Được. Nhưng rồi cảnh sát cũng sẽ mở.

- Họ nhất định phải mở sao?

Lần đầu tiên tôi thấy người mẹ nhìn tôi một cách nghiêm trọng. Bà là

một phụ nữ xinh đẹp ở cái tuổi ngoài bốn mươi với mái tóc ngắn, màu đen,
và đôi bông tai thòng xuống duyên dáng. Tôi hình dung khoảng một giờ
trước đây, khi lớp son môi và cuộc sống của bà hãy còn yên ổn, hẳn bà là
con người cương nghị và tự tin, thậm chí có phần cao ngạo.

- Công việc của họ là vậy, thưa bà.

- Có vẻ như ông cũng chỉ… giả định.

- Bà June này - Tôi nói và liếc nhìn Jodie - Có thể nói là trong đời tôi,

tôi đã từng được thấy một vài câu chuyện. Nói thực ra, tôi không thể kể lại
với bà.

- Vậy ông hãy nói cho tôi biết vì sao xảy ra chuyện này, tại sao nó lại

gây ra cái chuyện này cho mình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.