LẲNG LƠ - Trang 142

Fountaine liếc về phía chàng, nhắc nhở.
Chàng gửi nàng chiếc hôn gío.
- Đừng quên thua đấy nhé! – Nàng thì thầm, mấp máy môi.
- Không bao giờ. – Người đáp lại.
- Cậu đánh giá Sandy thế nào? – Vanessa thì thầm vào tai Fountaine.
- Sandy ướt? – Fountaine hỏi lại mơ hồ. – Cậu bảo về an chàng đua ngựa
bé nhỏ ấy à?
- Không bé lắm đâu. – Vanessa đảo mắt đầy ý nghĩa.
Fountaine không hiểu nổi ý nghĩa mà cô bạn muốn nói với nàng. Nàng
chăm chú theo dõi, bằng ánh mắt lạnh lùng, Leonard ở phía bên kia phòng.
- Leonard béo ra nhiều quá. – Nàng cáu kỉnh. – Sao cậu không đưa anh ấy
đi chữa bệnh?
- Cậu cũng nghĩ thế à?
- Ừ. Mình nghĩ vậy. Anh ấy bắt đầu bước vào lứa tuổi nguy hiểm rồi, dễ bị
nhồi máu cơ tim lắm đấy.
- Ồ, không, - Vanessa hốt hoảng.
- Thật đấy! – Fountaine thản nhiên đến độc ác. – Trông anh ấy khá già rồi!
- Mình thích Nico! – Vanessa chuyển hướng. – Mình chưa bao giờ thấy cậu
như thế này!
- Cắn câu chứ gì?
- Đúng như vậy đấy. – Vanessa khúc khích.
Buổi sáng diễn ra cuộc đua ngựa mọi người đều dậy sớm. Thời tiết lạnh
cóng nhưng mặt trời vẫn rực rỡ.
Vanessa, cùng với sự giúp đỡ của ba người hầu, đã phục vụ mọi người bữa
sáng.
- Thật tuyệt! – Fountaine thốt lên. - Mấy năm nay tôi không được ăn món
cá hun khói này rồi!
Nico nhặt một tờ Sporting Life và chăm chú theo dõi tin tức bình luận. Bởi
vì con Garbo sẽ không thắng trong cuộc đua này nên chàng có thể thử xem
khả năng của các con khác.
Chàng đã tìm thấy. Một con ngựa Pháp có tên là Kanga, 1 ăn 25. Tỷ lệ cược
như vậy là thích hợp, và chàng gọi điện cho Hal để tìm hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.