LẲNG LƠ - Trang 145

Dino nói trôi chảy.
- Tôi biết như vậy là đểu cáng nhưng lạy Chúa, tình cảm đè nặng lên chúng
tôi như cả tấn đá tảng. Không cưỡng lại được.
Một tấn phân thì đúng hơn.
- Tôi đang bối rối… - Bernie làm ra vẻ lắp bắp.
- Tất nhiên rồi, - Susanna nói, giọng cô trở nên rành mạch y như đang bàn
công việc. – Có điều là, Bernie, tôi nghĩ là anh phải quay về ngôi nhà anh
vẫn ở chung với Nico đi.
Tất nhiên rồi. Rũ khỏi anh càng nhanh càng tốt.
- Chúng tôi đã bàn đến mọi điều, - Susanna nói, - chúng tôi biết là anh thân
với Nico.
Cô nàng cứ làm như họ là cặp bồ bịch hoàng gia vậy.
- Vì vậy, - Dino tiếp lời, - chúng tôi quyết định cho gia hạn thời gian trả nợ
của Nico. Tôi đã nói với cha tôi, ông ấy cũng đồng ý. Ba tháng. Đấy là hạn
cuối cùng.
Thật tuyệt vời. Bernie chạy khỏi cuộc sống của Susanna mà không gây thù
oán gì, và Nico thì có thêm thời gian.
- Sao lại không cho sáu tháng? – Bernie mặc cả.
- Quên điều đó đi, - Dino cáu kỉnh.
- Họ cư xử rất phải lẽ rồi. – Susanna nói bằng giọng khác hẳn trước đó.
Và thế là Bernie ra đi. Thoát khỏi thì đúng hơn. Quả là còn có Chúa trên
đời này. Anh gọi ngay cho Nico ở London thông báo tin tốt lành, nhưng
người trực điện thoại của khách sạn Lamont nói rằng ông Constantine đi
nghỉ cuối tuần, và sẽ trở về vào thứ hai.
Thôi vậy, tin mừng phải đợi anh chàng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.