LẲNG LƠ - Trang 35

Jackie Collins

Lẳng lơ

Chương 5

- Cherry ? – Đôi mắt đen của Nico nhìn Bernie giận dữ. - Thế quái nào mà
cậu alị cắp cô ta theo?
Họ đang ngồi ở quầy rượu, và Bernie chưa bao giờ thấy Nico tức giận đến
thế.
- Tôi chẳng còn cách nào khác, - anh phân trần một cách yếu ớt. – Cô ta ở
đấy lúc anh gọi điện, thế là cứ nhất định đòi đi theo.
- Trong cuộc sống bao giờ cũng có cách lựa chọn, Nico lạnh lùng nói, mắt
đăm đăm nhìn vào khoảng không, nhấm nháp từng ngum vodka.
Bernie ho một cách lo lắng:
- Sao thế? - Hắn đánh bạo hỏi. – Có chuyện gì vậy? Vẫn là vui chơi thôi
chứ gì?
- Chuyện cứt thối. Cậu mang bao nhiêu tiền ?
Bernie vỗ vào túi áo vét.
- Sáu nghìn đô – tiền mặt. Để bọn mình chơi bài hả?
Nico cười buồn bã:
- Mình đã chơi rồi bạn ạ. Mình đang nợ cái sòng bạc này năm trăm linh
năm ngàn đô la. Đấy là chưa kể trước đó mình đã thua sáu trăm ngàn tiền
của mình.
Bernie cười khuây.
- Anh nói gì vậy? Chuyện đùa…
- Mình không đùa đâu. – Nico ngắt lời. - Cậu cứ tha hồ gọi mình là thằng
ngu, nếu cậu thích.
Họ ngồi trong sự im lặng bứt rứt mấy phút, rồi Bernie lên tiếng:
- Nghe này, Nico, anh đã trở thành tay cờ bạc hạng bét từ khi nào vậy? Tôi
muốn nói xưa nay vẫn thấy anh cũng biết dừng đúng lúc và chẳng bao giờ
nợ đìa ra như thế.
Nico gật đầu.
- Biết nói với cậu thế nào nhỉ? Mình ham quá, và mình không biết rằng một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.