LẲNG LƠ - Trang 38

hồi trẻ. Thật vậy. Hắn là một đồng tiền vàng ưa nhìn nhất trong cả cái xứ
Las Vegas chết tiệt này.
Không phải diện mạo của hắn tạo nên nhiều thành công đến thế trong tình
trường. Anh trai hắn, David, rủi là trông như thằng ma cô, và còn là kẻ lập
kỷ lục về sự nhạt nhẽo tẻ ngắt.
Dino bước vào buồng thang máy, và như kẻ chết đứng, trước một cô gái
yêu kiều nhất mà hắn từng thấy.
Tất nhiên đó là Cherry, trông thật ngây thơ và thật ngon lành.
- Xin chào, - Dino lên tiếng.
Cherry e lệ nhìn xuống sàn.
Dino thì khác hẳn ông anh, bậc thầy trong việc lặn ra lời để nói. Hắn có
ngay một câu thăm dò:
- Cô ở khách sạn này à?
Mở đầu không tồi. Cũng không hay lắm.
Cherry nhìn hắn bằng đôi mắt to màu xanh .
- Tôi chỉ thăm thôi, - cô nói nghiêm nghị.
Câu trả lời ra trò. Ai đến Las Vegas mà chả để thăm chơi.
Thang máy chạm đất và dừng lại. Cả hai cùng bước ra. Cherry ngập ngừng.
- Cô đi đâu thế? – Dino hỏi?
- Tôi đi gặp một người bạn.
Trong giây lát hắn đã quyết định không để cô gái yêu kiều này biến mất
khỏi cuộc đời mình. Hắn đưa tay ra.
- Tôi là Dino Fonicetti. Gia đình tôi là chủ khách sạn này và tôi có thể giúp
cô bất cứ điều gì… bất cứ điều gì…
Bàn tay cô nắm lấy tay hắn, mềm mại và nhỏ nhắn. Hắn yêu mất rồi. Hừ!
Có vẻ thế thật, hắn đang rạo rực khắp người lên đây này!
- Tôi đang muốn tìm Nico Constantine. Anh có biết anh ấy không? - Giọng
cô nhỏ nhẹ, êm ái, cũng đáng yêu như bàn tay cô vậy!
Hắn có biết Nico không? Sao nhỉ, hắn là thằng đàn ông thực thụ và hắn
đang đi tìm chính bản thân mình.
Cô ta có biết Nico không? Cứt thật!
Nico và Bernie còn đang bàn tính với nhau về các phương kế thì Bernie

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.