LẲNG LƠ - Trang 67

- Mình nghĩ là sẽ rất tuyệt, - cô nói
- Vậy thì, - Fountaine tươi rói, - mình sẽ rất vui mừng khi gặp.
- Bọn mình không nghĩ là cậu về sớm vậy, cứ tưởng nhanh cũng phải tuần
sau..
- Đúng rồi, mình đã thay đổi kế hoạch vì vụ mất trộm.
- Vụ trộm nào vậy?
- Bạn thân yêu, cậu không nghe gì à? Các báo New York đều đăng vụ này.
Họ còn nói chuyện nọ chuyện kía và thỏa thuận thời gian, địa điểm gặp
nhau. Sau đó Fountaine hỏi bằng giọng bình thản.
- Nhân tiện, cậu và Leonard có biết một anh chàng tên là Nico Constantine
không? Người Hy Lạp ở Mỹ, hình như sống ở Beverly Hills.
- Không, mình không biết. Nhưng anh ta là ai? Lại là một tay tội phạm vị
thành niên của cậu à?
- Không vị thành niên đâu, khá già là khác.
Vanessa cười.
- Không giống tính cảu cậu lắm nhỉ. Anh ta giàu chứ?
- Mình không biết chính xác… có thể lắm.
- Hôm nay cậu đưa anh ta đến chứ?
- Không, hôm nay mình có một anh chàng người Ý, anh ta bay sang đây chỉ
để gặp mình.
Vanessa thở dài, cô đã lấy chồng quá lâu, có quá nhiều con.
Khi nàng dậy, bà Walter đang bận chuẩn bị nước tắm cho nàng. Bà ta đã
hầu hạ Fountaine hơn mười năm và dường như đã rất hiểu nàng. Fountaine
là bà chủ khó tính, lại hay bất ngờ quát tháo và thường có những đòi hỏi vô
lý.
- Hãy gọi cho nam tước bảo với ông ta đón tôi lúc chín giờ. Và nếu ông
Cherry gọi lại bà có thể trả lời là tôi đi vắng.
- Họ cùng gửi hoa đến, - bà Walter tiếp tục nói. – Ông Constantine gửi ba tá
hồng. Ông nam tước Rispollo gửi hoa phong lan. Tôi đã nói với tài xế có
mặt lúc tám giờ đúng, có bảo anh ta đi đón nam tước không?
- Chắc phải vậy thôi, - Fountaine cởi áo khoác bằng lụa mỏng và duỗi
thẳng người ra. – Tôi không nghĩ là anh ta có xe riêng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.